Đụ không bao bắn tinh vào lồn em gái mưa

Cô giật mình tỉnh dậy sau giấc mơ ngắn: Nam đè cô trên bàn khám, ngón tay trơn trượt móc lồn cô, giọng trầm thì thầm: “Em là của anh, em muốn nó mà” Mồ hôi ướt tóc mai, Thư thở dốc, tay kéo chăn che ngực, cảm giác lồn ướt át dưới quần lót làm cô hoảng hốt, tự trách: “Sao mình còn mơ vậy, phải quên thời gian tại phòng khám, không được để hắn ám mình nữa.”Cô bước xuống giường, chân trần lạnh buốt trên sàn, mở ngăn kéo lấy chiếc USB Nam đưa hôm qua. Hoàng bước ra từ phòng tắm, tóc ướt bết xuống trán, áo sơ mi trắng cài lệch một nút, anh tiến tới ôm Thư từ sau, giọng trầm: “Vợ, tối qua em mơ gì, ú ớ suốt đêm vậy, không khỏe hả?” Thư giật mình, lảng tránh ánh mắt anh, “Dạ gặp ác mộng thôi chồng ơi” nhưng tay cô dưới áo run nhẹ, lòng lo: “Anh để ý mình quá, anh nghi gì rồi sao.” Hoàng nhìn cô, ánh mắt sắc lạnh thoáng qua, “Ừ, em nghỉ đi, anh đi làm, trưa anh về sớm,” rồi anh xách cặp, bước ra cửa. Thư siết chặt nó, định đập nát dưới gót chân, nhưng tay run, cuối cùng cô cất lại vào hộp trang sức, thì thầm: “Nếu hắn lừa, mình cần bằng chứng để đối phó, mình cần mạo hiểm lần này” Tiếng bé Ngọc khóc ré lên từ nôi cắt ngang suy nghĩ, Thư vội chạy tới, ôm con vỗ về, “Ngoan nào, mẹ đây,” nhưng ánh mắt cô lạc lõng, như đang tìm lối thoát trong màn sương dày đặc. Anh đứng dậy, xin nghỉ họp, lòng rối như cơn gió cuốn ngoài trời, “Thư có chuyện giấu